1.Đọc đúng mẫu chuyện sau:
Đọc to rỏ mẫu chuyện sau:
Vì sao miệng Bồ Nông có túi? Chú Bồ Nông nhỏ một mình lặn lội bắt cá, mò cua. Chú dùng miệng là cái túi đựng thức ăn để về nuôi mẹ ốm. Tháng này qua tháng khác, cái mỏ chú xưa kia vốn gọn ghẽ, nay chảy xệ xuống hệt cái túi .
Lòng hiếu thảo của chú Bồ Nông nhỏ khiến họ hàng Bồ Nông cảm phục và noi theo. Ngày nay chú Bồ Nông nào cũng có cái túi ở miệng. Cái túi ấy vừa làm cái nơm bắt cá, vừa là kỉ niệm hiếu thảo của một đưa con ngoan.
Ngỗng đọc chữ Năm học mới Gà, Vịt, Ngang, Ngỗng cùng vào lớp một.
Ngỗng thường trốn học đi bơi. Vịt được cô giáo Sơn Ca giao nhiệm vụ kèm Ngỗng học thêm. Vịt đưa sách học vần cho Ngỗng. Ngỗng cầm ngược sách mà vẫn ra vẽ ta đây biết đọc, rồi nó dõng dạc: - Bờ e be sắc bé.
Cả lớp cười ồ!.
Cô giáo Sơn Ca vội đến bên Ngỗng và bảo:
- Em cầm ngược sách rồi đấy. Phải cầm như thế này mới đúng!
Rạng sáng, Vịt và Ngan đã lên kế hoạch đến nhà Gà Con, gõ cửa:
- Gà ơi ! ra bờ ao chơi đi ! Tụi mình sẽ dạy bạn bơi.
Gà con nói vọng ra:
- Mình đi vắng rồi. Mai mình mới về.
- Tiếc quá ! Tụi mình định rủ Gà Con tập bơi. Rồi đi chén giun…
Gà Con nhảy bổ ra, hét toáng lên:
- Mình đây ! Cho mình đi chén giun với !
- Được thôi, tụi mình sẽ dẫn bạn đi xơi giun. Còn tập bơi thì thôi nhé.
Thế là vì lười và nói dối mà đến giờ loài gà vẫn không biết bơi!
Minh và Dũng là hai anh em học cùng một lớp. Có lần cô giáo ra bài tập làm văn: “Hãy viết về mẹ của mình.” Minh viết xong, Dũng chép lại y nguyên.
Hôm sau khi trả lời bài, cô giáo hỏi?
- Vì sao hai bài này giống hệt nhau?
Dũng trả lời:
- Dạ thưa cô. Vì… chúng em cùng một mẹ ạ!
Kiến Mẹ có một vạn con. Tối nào, Kiến Mẹ cũng vỗ về và thơm yêu từng đứa con :
- Chúc con ngủ ngon ! Mẹ yêu con !
Ðể hôn hết đàn con, suốt đêm Kiến Mẹ không chợp mắt.
Bác Cú Mèo chỉ cho một kế : đến giờ đi ngủ, hãy thơm những chú kiến con đầu tiên ở mỗi hàng. Sau khi được mẹ thơm, chú kiến này quay sang thơm chú bên cạnh và thầm thì :
- Mẹ gửi một cái hôn cho em đấy !
Cứ thế, lần lượt lũ kiến con hôn chuyền nhau. Và Kiến Mẹ có thể chợp mắt mà vẫn âu yếm được cả dàn con.
Chú khỉ mưu trí
Hổ và Voi thi tài. Chúng giao hẹn ai thua phải nộp mạng cho kẻ kia ăn thịt. Voi rầu rĩ vì bị thua. Khỉ thương Voi, bằng nghĩ cách cứu bạn. Tới ngày hẹn, Khỉ ngồi trên lưng Voi đến nhà Hổ. Vừa tới cổng, Khỉ cầm roi quất lia lịa vào lưng Voi, quát lớn: - Hổ đâu? chỉ cho ta ! Voi thưa: - Dạ, xin ngài đợi thêm chút nữa ! Khỉ càn quát to hơn: - Nhanh lên ta đói rồi. Ta muốn ăn tươi nuốt sống nó ngay ! Nghe vậy Hổ sợ quá trốn biệt.
Suối nhỏ, hồ nước và biển cả
Hướng dẫn làm bài câu số 3: Nhấn chuột vào mỗi câu một hoặc hai lần để thay đổi dấu hỏi(?) hay dấu(~)
Bốn chân và sáu chân
Chú lính nọ được quan sai đi việc gấp. Quan cấp ngựa để chú đi cho nhanh. Dắt ngựa ra đường nhưng chú không cưỡi mà cứ nắm chặt dây cương rồi cắm cổ chạy theo. Người đi đường thấy lạ bèn hỏi:
- Sao không cưỡi để đi cho mau? Chú ta hổn hển trả lời:
- Bác hỏi lạ thật ! Bốn chân mà chạy nhanh hơn sáu chân được à?!
Công chúa Bình Minh
Vua Mặt Trời có hai công chúa là Bình Minh và Hoàng Hôn.
Bình Minh bao giờ cũng dậy sớm, nhẹ bước trong vườn muôn hoa lá. Bình Minh tới, ánh sáng hồng lên, muôn vật thức dậy bắt đầu một ngày mới vui tươi và có ích. Còn Hoàng Hôn mải mê rong chơi, mãi đến chiều tốt mới vội về nhà. Hoàng Hôn không biết thế nào là hạt sương long lanh, tiếng chim hót véo von buổi sớm,… Những thứ tươi xinh ngọt ngào ấy chỉ có thể tìm được khi cùng thức với Bình Minh.
Ba người bạn tốt
Thỏ Con, Dê Con và Lợn Con rủ nhau chơi cầu trượt. Lợn Con ụt ịt cười tít mắt, trượt bừa, làm Dê Con rơi xuống đất, Dê con lóp ngóp ngồi dậy, sờ tay lên đầu, kêu thất thanh:
- Tôi bị bươi đầu rồi.
Lợn Con ân hận:
- Mình xin lỗi bạn.
Hôm sau Lợn Con và Chó Con mang một bó củ cải non đến thăm dê con. Tới nhà, chúng thấy Dê Con có cặp sừng mới nhú rất đẹp. À hóa ra Dê Con mọc sừng ! cả ba cùng reo và cười như nắc nẻ.
Chú ve quên dạo nhạc
Cục nước đá
Trời mưa đá. Một cục nước đá lóng lánh, to như quả trứng gà rơi độp xuống đất. Dòng nước giang rộng tay nói:
- Chào bạn ! Mời bạn gia nhập với chúng tôi !
Cục nước đá lạnh lùng đáp:
- Các anh đục ngầu, bẩn thỉu thế kia, tôi hòa nhập sao được ?!
Trời cao kia mới là bạn của tôi !
Dòng nước cười xòa rồi chảy ào ra sông, ra biển. Cục nước đá trơ lại một mình. Một lát sau, nó tan ra, ước nhoẹt ở góc sân.
Lời hứa nói khoác